Em luôn thích các buổi sáng ngủ dậy có anh bên cạnh. Thích tiếng thở khe khẽ. Thích cách anh bất giác quàng tay khi em ngồi dậy. Anh không b...

Em luôn thích các buổi sáng ngủ dậy có anh bên cạnh. Thích tiếng thở khe khẽ. Thích cách anh bất giác quàng tay khi em ngồi dậy. Anh không biết, em đã ngồi đó rất lâu, tựa lưng về phía cửa sổ, nhìn nắng kéo vào phòng, thành vệt dài, lan dần từ tóc xuống đến cổ đến vai anh. Slowly and all at once. Một cái hôn nhẹ để anh biết em ở cạnh bên. Một buổi sáng nữa mình thức dậy cạnh nhau. Anh đã nói "Anh yêu em" vào một buổi sáng như thế, và tất cả các buổi sáng như thế về sau.
I always love mornings when I wake up early and it's like just me and the universe. In silence, everything is crystal clear and new, like they were born in the night. And I used to think that waking up alone is a blessing because you don't have to tell someone that you love them. Loving means owning, and that's such a burden I can not bear. And love dries out some times.
But then I realized your were lying next to me, placed your one hand over my thigh, the other one hooping through my fingers. So startled I might as well have been shot. My heart was racing and whatever I had thought before was all over.